Đẹp + ...
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Đẹp + ...

Hội yêu gái đẹp

Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Keywords

Latest topics
» ????????????
Tổng hợp truyện cười mới và hot nhứt EmptyMon Dec 17, 2012 4:14 pm by DD-Tank

» co ai chua co nha tro tren hanoi ko
Tổng hợp truyện cười mới và hot nhứt EmptySun Jul 29, 2012 8:43 am by hoanggiasakira

» Tạm biệt tuổi học trò
Tổng hợp truyện cười mới và hot nhứt EmptyMon Jul 23, 2012 10:06 pm by DD-Tank

» Thay Hieu truong va bo mat that
Tổng hợp truyện cười mới và hot nhứt EmptyMon Jul 23, 2012 10:57 am by dangyeuhien

» anh lam dung nhu the sao ko duoc
Tổng hợp truyện cười mới và hot nhứt EmptySun Jul 22, 2012 9:13 pm by DD-Tank

» gửi toàn thể thành viên c12
Tổng hợp truyện cười mới và hot nhứt EmptyMon Jul 16, 2012 9:03 am by hoanggiasakira

» cach khoan trac nghiem thi dai hok
Tổng hợp truyện cười mới và hot nhứt EmptyTue Jul 10, 2012 10:02 am by hoanggiasakira

» lên danh sách tập thể c12 nào
Tổng hợp truyện cười mới và hot nhứt EmptySun Jul 08, 2012 1:40 pm by hoanggiasakira

» up nhac ko co hinh lam sao cac cau
Tổng hợp truyện cười mới và hot nhứt EmptyMon Jul 02, 2012 11:15 am by hoanggiasakira

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Calendar Calendar

Affiliates
free forum


You are not connected. Please login or register

Tổng hợp truyện cười mới và hot nhứt

4 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Mr.Fly

Mr.Fly
Bố đời là tao
Bố đời là tao

Hắc hắc như côn lôn
Nhà ấy vốn có ba chị em, không chỉ cô thứ hai mà cô nào cũng coi thường chàng, ý xem mình là bông hoa nhài vậy.

Một hôm, anh chàng đến nhà, cô thứ hai ra chào và nói:

- Tọa sàng yến phu lang (Mời chàng ngồi bàn tiệc)!

Anh chàng không hiểu gì, nhưng thấy chỉ ghế thì ngồi, chỉ món thì ăn. Nhưng lúc ra về lấy làm hậm hực, tự nhủ phải tìm mấy câu “là lạ” làm vốn.

Hôm sau, vào một đêm trăng, chàng ngốc lại đến thăm người yêu, nhưng lần này không dám đi cửa trước mà lẻn ngả sau. Bất ngờ chàng gặp lúc ba chị em đang tắm ngoài giếng. Nghe tiếng, chàng nép bờ giậu, vểnh tai lên nghe, thấy cô Út vỗ vỗ... “gì đó” rồi nói:

- Bạch bạch như phấn trang (Trắng như thoa phấn)!

Lại nghe cô thứ hai lặp lại động tác (hình như giống cô Út) và nói:

- Úc úc như hình quy (Hình tựa mu rùa)!

Rồi chàng thấy cô chị cười:

- Hắc như côn lôn (Ðen như quả núi)!

Nghe được câu nói trên, ngốc lẩm nhẩm đọc đi đọc lại cho thuộc, bụng nghĩ rằng đó là những câu ẩn ý cao siêu cần phải ghi nhớ. Rồi chàng hớn hở ra về.

Hôm sau, chàng ngốc nhà ta hăm hở đến nhà người yêu. Cô thứ hai cùng cô Út mang nước ra mời:

- Tọa sàng yến phu lang.

Ngốc chỉ ngay vào cô Út mà rằng:

- Lang gì mà lang! Bạch bạch như phấn trang!

Cô Út toát mồ hôi, không hiểu sao hôm nay chàng ta lại ăn nói "văn hoa" đến như vậy. Cô ngượng ngùng rút lui để người yêu của ngốc ra tiếp. Thấy chàng, cô thứ hai mở lời âu yếm hỏi:

- Phu quân như hà ti?

Ngốc làm bộ sành sỏi trả lời:

- Ti gì mà ti! Úc úc như hình quy.

Nghe vậy, cô ta thẹn đỏ mặt, nguây nguẩy bước vào. Cô chị thấy tình thế có vẻ căng thẳng, muốn giảng hoà, chạy ra cản ngăn ngốc:

- Dượng bất mật ngôn (Dượng nói không ngọt ngào)!

Ngốc lại chỉ vào chị tỉnh bơ nói:

- Ngôn gì mà ngôn! Hắc hắc như côn lôn.

Người chị đứng sững như trời trồng, rồi ù chạy một mạch chẳng dám quay đầu lại.

Mr.Fly

Mr.Fly
Bố đời là tao
Bố đời là tao

Người đàn ông trong tủ là ai?
Eddi đi và gặp một cô gái trẻ, cậu hỏi cô gái có muốn mua con gà không, cô gái trả lời:

- Tôi sẽ mua nhưng tôi để tiền ở nhà rồi, cậu đi với tôi về nhà rồi tôi sẽ trả tiền cho.

Về đến nhà trong lúc cô gái đang lấy tiền thì có tiếng gõ cửa.

- Cậu núp vào đâu đi - Cô gái bảo Eddie - Chồng tôi về, Ông ta rất hay ghen và ông ta sẽ giết cậu nếu trông thấy cậu đấy.

Eddie liền trốn vào trong tủ quần áo. Nhưng đó thật ra không phải chồng của cô gái mà là bạn trai của cô ta.

Nhưng đột nhiên lại có tiếng gõ cửa, bây giờ thì chính là chống cô ta đi làm về. Vì thế người kia liền chui tọt vào cái tủ quần áo chung với Eddie.

- Ông có muốn mua con gà này không - Eddie hỏi người đàn ông.

- Tao không cần con gà đó - Người đàn ông nói.

- Hoặc là ông mua hoặc là tôi sẽ la lớn lên đó.

- Thôi được rồi, đây 10 đô la, cầm lấy và câm miệng lại.

5 giây sau.

- Đưa con gà lại đây cho tôi - Eddie bảo.

- Cái gì? - Người đàn ông hỏi.

- Ðưa cho tôi hay là muốn tôi la lên.

- Ðây này.

- Giờ thì mua con gà đi không thì tôi hét lên đó.

- Nè tiền đây làm ơn im lặng giùm.

...

Cuối cùng, Eddie cũng trở về nhà với con gà trên tay, cậu đi vào nhà bếp.

- Mẹ ơi, đây là 200 đô la, còn gà là của con nhé - Eddie nói.

Tối hôm đó bố Eddia trở về nhà. Eddie nhìn ông rồi nói:

- Bố này, mua giùm con con gà này đi.

- Nghe này, con nợ bố 200 đô la trong cái tủ quần áo đấy nhé.

- Thế bố có mua con gà này không hay là con kể cho mẹ biết?

Mr.Fly

Mr.Fly
Bố đời là tao
Bố đời là tao

Uyên ương pháo
Trong cờ tướng có một thế cờ rất hay, đó là dùng hai pháo để đối phó với thế công ở giữa của Trung Pháo mà đối phương đang sử dụng.
Khi sử dụng thế cờ này, hai pháo thường đứng sát nhau, do đó người ta gọi là thế Uyên Ương Pháo. Đó cũng là thế cờ mà tôi đã sử dụng khi lần đầu tiên chơi cờ cùng bố vợ tương lai, một đại kiện tướng cờ tướng có những nước đi mà cả thôn Đoài tôi rất ít người sánh được.

Thú thật, đó là một trong những ván cờ vô vàn khó khăn đối với tôi. Bởi vì tôi phải chơi thế nào để cụ thấy trình độ của tôi cũng kha khá mới đáng mặt làm rể cụ chứ), mặt khác tôi phải cố mà... thua cụ (vì lý do... tế nhị).

Khi thế cờ gần như an bài, nghĩa là tôi cảm thấy gần thắng, thì tôi lại phải toát mồ hôi đi những nước cờ “kém cỏi” để tạo điều kiện cho cụ chuyển từ Trung Pháo sang Trung Pháo Quá Hà Xa để đối phó với Uyên Ương Pháo của tôi. Cuối cùng cụ đã thắng tôi ván đó.

Hôm sau, nàng gặp lại tôi nói:

- Bố em bảo anh có chịu khó học các nước cờ nhưng không biết sử dụng linh hoạt, ván đó chỉ cần vài nước nữa là anh đã thắng rồi, vậy mà bố em phải căng óc ra nghĩ những nước cờ tạo điều kiện thêm mà anh vẫn thua. Nói tóm lại bố em bảo trí tuệ của anh nó... nó...

Rồi, chắc cụ chê trí tuệ của tôi nó kém đây mà. Tôi vội lấy bàn cờ ra, nàng là con gái một bậc thầy cờ tướng nên chỉ cần nói vài phút là nàng đã hiểu tôi khó khăn vất vả thế nào mới có thể “chuyển thắng thành thua” được. Chủ ý của tôi là ông cụ chê tôi cũng chẳng sao, nhưng không thể để nàng xem thường trí tuệ của người chồng tương lai được.

Ấy vậy mà sau đó nàng kể lại chuyện đó cho ông cụ nghe mới khổ thân tôi chứ!

Mấy hôm sau nữa, bố vợ tương lai cho người gọi tôi đến. Kiểu này thì hỏng hết bánh kẹo rồi, chắc cụ định lên lớp cho tôi một bài vì dám “cố thua” như thể xem thường những nước cờ của cụ vậy. Giải trình một cách thật thà như tôi cũng là một nước cờ quá kém rồi.

Nhưng thật không ngờ, khi tôi lò dò đi vào chưa chào dứt câu đã thấy cụ cười khà khà:

- Ván cờ hôm nọ là con thắng chứ không phải bố đâu nhé (lần đầu tiên cụ gọi tôi là con, xưng bố như vậy).

Tôi ấp úng:

- Dạ, thưa...

Cụ bảo tôi ngồi xuống và nói rất nghiêm túc:

- Hôm qua bố mẹ con sang chơi và xin ngày lễ dạm ngõ cho hai con. Hôm nay bố cho gọi con để bàn kỹ hơn việc trăm năm của hai đứa.

Cụ sai con gái nấu cơm rồi đem bàn cờ ra:

- Nào, bây giờ làm một ván chờ cơm - Cụ nháy mắt đầy ý nghĩa - đánh thật lòng nhé, đừng nghĩ chuyển được sang thế Uyên Ương Pháo thì mọi việc khác có thể bỏ qua đấy.

Tôi sung sướng đáp:

- Dạ, con xin hết sức cố gắng!

Ván cờ đó tôi đã đánh thật sự “hết sức cố gắng” và rất thoải mái tư tưởng, không phải lo nên thắng, hay nên thua nữa.

Sở dĩ tôi hoàn toàn tự tin được như vậy vì tôi đã biết cụ đã chấp nhận “thua” thế “Uyên Ương Pháo” của tôi ở một ván cờ khác rồi. Đó là ván cờ hạnh phúc của đời tôi!

Mr.Fly

Mr.Fly
Bố đời là tao
Bố đời là tao

24 kiểu chết của “tinh binh”
Tính ra thì chỉ một chú duy nhất “nên người”, còn lại... chết hết! Cơ sự ấy bởi vì đâu?
1. Lâu ngày không được xuất quân, BUỒN chết.

2. Nhịn nhiều ngày, cuối cùng được ra, MỪNG chết.

3. Trăm triệu anh em cùng xông lên, CHEN tới chết.

4. Sau khi ra, phát hiện chủ nhân tự giải quyết, UẤT ỨC chết.

5. Bị bắn vô tường, đụng BỂ ĐẦU chết.

6. Bao bị cột lại, NGỘP chết.

7. Phát hiện bao bị thủng lỗ, VUI MỪNG chết.

8. Đứa thứ hai tới đích, biết đã trễ một bước, TỨC chết.

9. Xông ra vội vàng, bị tắm dịch AXÍT chết.

10. Thể lực kém, trên đường xông pha MỆT chết.

11. Tới được đích, không tìm được trứng, THẤT VỌNG chết.

12. Tới được đích, tìm được tới hai trứng, SUNG SƯỚNG chết.

13. Được một trứng tiếp nhận, TỰ HÀO chết.

14. Được hai trứng tiếp nhận, UY PHONG chết.

15. Bị trứng từ chối, NHỤC NHÃ chết.

16. Tất cả bị chui vào bao cao su, anh em một nhà ĐÈ nhau chết.

17. Có chú được chính thức lâm trận, đứa đầu tiên tới đích, ĐẮC Ý chết.

18. Đi thong thả, mải ngắm cảnh, chạy lòng vòng CHÓNG MẶT chết.

19. Vào nước thấy nòng nọc giống mình nhưng đen thui, CƯỜI chết.

20. Trong khi cười miệng há quá to, nuốt vô số anh em, BỂ BỤNG chết.

21. Xuất phát, thấy đứa nào đứa nấy toàn nước miếng, TỞM chết.

22. Đứa thứ ba tới đích, thấy người ta cặp cặp đôi đôi, GHEN TỊ chết.

23. Những anh em bị đem đi lạc quyên, bỏ vô tủ đông, LẠNH chết.

24. Vô tủ đông, chống chọi được lạnh, nhưng lâu không được dùng, CHỜ ĐỢI tới chết!

Mr.Fly

Mr.Fly
Bố đời là tao
Bố đời là tao

Nỡm ạ, “quấy rối” em dễ thôi mà
Bây giờ khái niệm “nhà quê lên tỉnh” hầu như không còn dùng, vì cuộc sống những năm gần đây đã khá hơn rất nhiều, thành phố có gì nông thôn có nấy. Nhưng trong những câu chuyện cười của dân “gian” thì vẫn còn... phân biệt lắm!
Một hôm, có bác nông dân nọ đi vào thành phố để mua sắm vật dụng cho nông trại của mình. Bác vào tiệm tạp hóa mua một cái xô, một cái đe sắt. Sau đó ghé tiệm bán gà vịt, mua một cặp gà và một con ngỗng.

Mua xong, bác lấy làm lúng túng vì không biết làm cách nào để mang những đồ vật này khi mà bác cuốc bộ. Thấy vậy, bà bán gia cầm nói:

- Cái nhà bác này! Có gì khó đâu! Bác bỏ cái đe nặng vào thùng xô và cầm xô ở tay phải, bác lại cặp hai con gà vào hai bên nách rồi dùng tay trái xách hai con ngỗng, dễ như ăn ớt.

- Cám ơn bà nhiều lắm.

Bác nông dân nói và rảo bước. Trên đường về, bác gặp một thiếu nữ trẻ đẹp, có thân hình nẩy lửa. Cô bảo bị lạc đường và hỏi thăm:

- Ông chỉ giúp tôi, đường đến địa chỉ X. được không?

- Chà! - Bác nông dân cười - Tôi cũng trên đường đến thăm em trai tôi ở gần khu ấy đây. Vậy chúng ta cùng đi tắt vào hẻm này cho nhanh.

Thiếu nữ hỏi:

- Lỡ khi vào hẻm này ông không “quấy rối” tôi thì sao?

Bác nông dân liền đáp:

- Trời ơi, hai tay tôi đang xách cái xô và con ngỗng, còn cặp nách hai con gà nữa, thì làm sao tôi làm được việc đó chứ?

Thiếu nữ õng ẹo:

- Có gì khó đâu, bỏ con ngỗng xuống đất, lấy cái xô úp lên nó, lấy cái đe dằn lên cái xô và đưa hai con gà đây cho tôi cầm.

- ?!!

Mr.Fly

Mr.Fly
Bố đời là tao
Bố đời là tao

24 kiểu sướng của đàn ông
Đàn ông có những kiểu sướng riêng của mình, và họ rất ít khi tiết lộ cho chị em biết.
1. Một chuyến đi năm ngày chỉ cần một cái va li.

2. Chúng ta có thể tự mở tất cả chai lọ của chúng ta.

3. Chúng ta có thể đi khỏi giường mà không cần thu dọn.

4. Chúng ta có thể ăn sạch thức ăn của chúng ta.

5. Chúng ta không cần vội vã quan tâm tới kế hoạch cưới xin.

6. Nếu ai đó quên mời chúng ta tiệc tùng gì đó thì họ vẫn là bạn chúng ta.

7. Nếu bạn đã trên 30 tuổi mà vẫn độc thân thì không ai chú ý.

8. Mọi thứ trên mặt chúng ta luôn giữ nguyên màu sắc như vốn có.

9. Một đôi giày là quá đủ và quá thời trang.

10. Thợ sửa xe hơi luôn nói thật với chúng ta về bệnh của xe.

11. Chúng ta có thể ngồi im lặng và xem một trò chơi với một người bạn trong nhiều giờ.

12. Cùng công việc nhưng được trả tiền cao hơn.

13. Tóc muối tiêu và những nếp nhăn chỉ thêm vào cho tính cách.

14. Chúng ta có thể tạt vào thăm một người bạn mà không cần mang theo một món quà nhỏ.

15. Nếu một gã khác xuất hiện trong cùng trang phục trong một bữa tiệc thì ta càng dễ nói chuyện và quý gã hơn.

16. Chúng ta không bao giờ thấy những nếp nhăn trên quần áo chúng ta.

17. Một kiểu tóc kéo dài trong nhiều năm, thậm chí trong nhiều thập kỷ.

18. Chúng ta không cần cạo dưới cổ, và lông nách là sự hãnh diện.

19. Một vài tiếng khịt mũi dù không được mong đợi những vẫn được bỏ qua.

20. Bụng chúng ta thường che đi cái hông lớn của chúng ta.

21. Một cái ví, một đôi giày, một màu suốt bốn mùa.

22. Chúng ta có thể trang điểm móng tay với con dao bỏ túi.

23. Chúng ta được tự do lựa chọn chuyện có cho râu mép mọc hay không.

24. Mua sắm Nô-en cho 24 người, có thể hoàn tất trong một ngày, trước ngày 24-12 và trong 24 phút!

Mr.Fly

Mr.Fly
Bố đời là tao
Bố đời là tao

Tâm sự của một người đã chết
Tôi và nàng sinh ra đã là hàng xóm của nhau. Tôi hơn nàng một tuổi. Khi hai đứa còn bé tí, con nhỏ đó đi đâu cũng bắt tôi đi kèm với lí do... sợ ma, cho dù nó đi học giữa ban ngày trời nắng chang chang mà vẫn sợ ma như thường. Bố mẹ hai đứa thì luôn miệng: “Anh lớn thì phải chiều em nhỏ, nó là con gái hay sợ...”.

Chúng tôi lớn lên, khi học cấp ba tôi học hơn cô hàng xóm một lớp. Trường cách nhà chúng tôi chỉ vài cây số, vậy mà buổi nào cô ta đi học thêm hay học về muộn là y như rằng bắt tôi đi cùng, kèm về tận nhà vì cô ta... sợ ma!

Rồi tôi lên thành phố học một trường công nhân kỹ thuật, năm sau nàng vào đại học. Tưởng vậy là yên thân. Ai dè vào ngày lễ ngày tết, nghĩa là những dịp về quê là tôi lại đưa nàng về, vì “đi tàu đêm em sợ ma lắm”. Trời!? Trên tàu đông như hội mà còn sợ ma thì... ma nào nó chịu cho thấu? Nhưng bạn bè hai đứa bảo: “Là con trai phải ga-lăng chứ?”. Vậy là tôi lãnh đủ, suốt ngày phải ga... lăng xăng!

Gần nhau nhiều đâm ra... quen hơi, thế là chúng tôi yêu nhau từ thủa nào không rõ. Khi đã yêu nhau thì ngoài ma ra thì nàng còn sợ đủ thứ trên đời. Dĩ nhiên tôi đã trở thành “xe ôm” chuyên nghiệp cho nàng hết ngày đến đêm, từ hè qua đông, đi đâu cũng có nàng bên cạnh. Nàng như cái bóng của tôi vậy. Ồ không, nếu tắt đèn thì cái bóng của tôi sẽ biến mất, chứ những lúc như vậy “cái bóng” sống lại càng... gần hơn mới khổ!

Thời gian trôi đi, chúng tôi lấy nhau. Bây giờ thì ban ngày tôi đã được tự do đôi chút vì hai vợ chồng làm khác cơ quan. Nhưng đêm về thì... “Anh ơi, con nó muốn tè, anh ra sân lấy bô giúp em, ngoài sân có tiếng cọt kẹt, em sợ... ma lắm”. Rồi: “Anh ra vườn nhổ cho em mấy cây cỏ mực để em giã cho con uống, ngoài vườn yên lặng như... có ma ấy, em sợ lắm...!”.

Thế đấy, nghĩa là trong không gian chỉ có hai trạng thái: “yên lặng và “có tiếng động” thì vợ tôi đều quy cho ma cả!

Rồi con cái chúng tôi lớn lên, chúng lấy vợ lấy chồng, khi chúng tôi lên chức ông bà thì cả hai về hưu. Bây giờ thì bà lão nhà tôi càng sợ ma tợn, bả bảo giờ già yếu rồi nên ma nó đụng nhẹ cái là mình “đi đời nhà ma” ngay! Vậy là tôi phải làm mọi việc thay bà ấy mỗi khi đêm đến!

Sinh - lão - bệnh - tử không ai thoát khỏi quy luật của tạo hoá. Hơn 80 tuổi thì tôi chết. Ba năm sau thì bà nhà cũng đi theo tôi, con cháu chôn chúng tôi cạnh nhau. Sau ba năm sống, à quên, chết yên tĩnh thì bây giờ tôi lại bị bả quấy rầy. Vào buổi tối bà ấy đi đâu cũng bắt tôi đi theo.

- Tôi đi thăm ông Phèng mới mất sáng nay đây, trời tối lắm, ông đi với tôi nhé!

Tôi cười:

- Bây giờ bà đã là... ma như người ta rồi thì bà còn sợ cái gì nữa?

- Nhưng tôi sợ... người lắm!

- Rồi, sống thì sợ ma, chết lại sợ người, mà người có gì phải sợ?

- Ban đêm họ tập hợp từng toán ra đắp mộ giả để đòi tiền đền bù, nghe nói người ta sắp quy hoạch di dời khu nghĩa địa này.

Ra thế! Một hôm bà ấy bảo:

- Ông này, ở cuối xóm có hai đôi vừa cưới nhau, tôi với ông đầu thai vào hai nhà đó nhé?

- Cũng được, nhân lúc người ta chưa di dời hài cốt chúng ta. Trên trần gian thì cưới chạy tang, ở đây ta đầu thai chạy... quy hoạch, vui thật. Nhưng bà tính sao?

- Hồi còn sống, ông cứ than khổ vì đi đâu cũng bị tôi bám theo, vậy lần này ta đổi giới tính cho nhau...

Chà, đúng là khôn như... ma. Bà đừng hòng tranh phần ngon nhé, chỉ vì thoát khỏi cảnh bị bà bám riết mà tôi không được hưởng bao nhiêu thú vui: ăn nhậu, cà phê cà pháo, tự do đi đêm về hôm, tự do tán phét, vừa bia bọt vừa xem bóng đá, ngắm các em cẳng dài... ư? Đừng hòng!

Thế là tối hôm sau tôi trốn vợ lên trần gian đầu thai trước!

Chuyện đã hơn 20 năm rồi, bây giờ thì tôi đang ngồi viết tâm sự này đây. Điện thoại của tôi đang “tò te tí”, xin lỗi tôi phải dừng lại, vì cô bạn đang nhắn tin bảo đưa cô ấy về, tính cô ấy hay sợ ma lắm!

Mr.Fly

Mr.Fly
Bố đời là tao
Bố đời là tao

Dự án sản xuất người máy nữ
Dự án được chuyển từ trên xuống, cuối cùng đến bộ phận Lập trình. Lập trình viên nghiên cứu kỹ rồi tới gặp trưởng nhóm:

- Chúng ta không thể thực hiện dự án đã được đặt ra này. Nó có thay đổi lớn về thiết kế mà không ai trong nhóm chúng ta biết về cách sắp xếp của hệ thống này. Và hơn nữa, không ai trong công ty biết ngôn ngữ được sử dụng để viết ứng dụng. Theo ý tôi, công ty không nên nhận những dự án như vậy.

Trưởng nhóm tới gặp người quản lý dự án:

- Dự án này sẽ bao gồm phải thay đổi cách thiết kế. Hiện nay, chúng ta không có nhân viên nào có kinh nghiệm trong công việc này. Còn nữa, ngôn ngữ lập trình đó lại không quen thuộc với chúng ta, cho nên chúng ta sẽ phải sắp xếp để huấn luyện nếu chúng ta nhận dự án này. Theo ý kiến cá nhân tôi, chúng ta chưa sẵn sàng để bắt đầu dự án với tình hình hiện tại.

Quản lý dự án tới gặp Quản lý cấp thứ nhất:

- Kế hoạch này đòi hỏi thay đổi thiết kế trong hệ thống và chúng ta không có nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực đó. Hơn nữa, không có nhiều người trong công ty chúng ta được đào tạo phù hợp để làm. Theo tôi, chúng ta cần có nhiều thời gian hơn bình thường để hoàn thành nó.

Quản lý cấp thứ nhất tới gặp Quản lý cao cấp:

- Kế hoạch này đòi hỏi phải chuẩn bị lại. Chúng ta có một số người làm trong lĩnh vực này và một số khác biết cách thực thi của ngôn ngữ. Do đó họ có thể huấn luyện những người khác. Theo ý kiến cá nhân của tôi thì chúng ta nếu có nhận kế hoạch này thì phải thận trọng.

Quản lý cao cấp tới gặp giám đốc điều hành:

- Kế hoạch này sẽ cho ngành công nghiệp thấy khả năng linh hoạt của chúng ta trong việc tái cấu trúc lại thiết kế của một hệ thống được thừa kế lại. Chúng ta có đầy đủ các kỹ năng cần thiết và con người để thực hiện dự án một cách thành công. Theo tôi, chúng ta không nên để dự án này trượt khỏi tầm tay trong bất kỳ hoàn cảnh nào.

Giám đốc điều hành tới gặp khách hàng:

- Đây là một dự án nằm trong lĩnh vực chuyên môn của công ty chúng tôi. Chúng tôi đã thực hiện rất nhiều dự án cùng kiểu cho nhiều khách hàng lớn. Hãy tin tôi khi tôi nói rằng chúng tôi là công ty cạnh tranh nhất trong ngành công nghiệp để làm việc này. Cá nhân tôi cho rằng chúng ta có thể thực hiện dự án này một cách thành công và tốt đẹp trong phạm vi thời gian cho phép.

Mr.Fly

Mr.Fly
Bố đời là tao
Bố đời là tao

Người chồng khốn khổ
Đang ngồi trong phòng tham vấn của tôi là một người đàn ông trạc tuổi 40. Anh ta đến để than phiền vợ mình, nào là lười nhác, nào là hậu đậu, nói nhiều, bê bối...
Tôi kiên nhẫn để cho anh ta nói hết. Nói chung, đàn ông nào mà chẳng than phiền về vợ của mình. Người nào không có gì để nói chẳng qua là do anh ta… chưa vợ mà thôi.

Sau khi anh ta nói xong, tôi bắt đầu đặt câu hỏi:

- Bây giờ anh và tôi cùng xem xét tình huống này nhé: tôi biết có một người đàn ông cứ lâu lâu lại phải chịu đựng cảnh trong lúc anh ta vừa mệt mỏi trở về từ công sở, đang mong đợi một bữa cơm chiều nóng hổi thì cô vợ bỏ đi mất khiến anh ta phải lủi thủi ra tiệm ăn. Đã vậy, lâu lâu vợ anh ta lại đón anh ta với một bộ dạng kinh khủng, dơ bẩn, hôi hám. Nếu là anh thì anh sẽ làm thế nào?

Vị khách hàng của tôi nhún vai:

- Làm sao chịu nổi một người vợ như vậy được? Phải cho cô ta một trận thôi.

Tôi tiếp tục:

- Chưa hết, cô vợ đó lại thường xuyên đòi chồng đưa thêm tiền chợ, với lý do là những ông chồng của mấy bà hàng xóm đưa tiền chợ nhiều hơn, dù rằng nhà của cô ta bé tí, còn nhà hàng xóm toàn villa, biệt thự… Điều đáng nói là mỗi ngày cô ta làm thất thoát tiền chợ tới 30% không rõ lý do. Thế nhưng người chồng vẫn vui vẻ, chẳng phàn nàn gì!

Vị khách trố mắt:

- Thằng cha đó điên rồi!

- Thỉnh thoảng cô ta còn biến đâu mất một vài ngày, anh chồng tất tả chạy đi kiếm, năn nỉ gần chết cô ta mới chịu về.

- Làm gì có một người chồng như vậy trên đời!

Khách hàng của tôi buông một câu chắc nịch. Tôi mỉm cười:

- Tôi sẽ đưa anh đi gặp người đó. Không chỉ một, mà hàng trăm, hàng triệu người…

Uy tín của tôi làm cho người khách bắt buộc phải tin. Anh ta thừ người ra:

- Vậy chắc cô ta phải có một cái gì đó thật đặc biệt thu hút… Cô ta có đẹp không?

- Không, nhan sắc bình thường.

- Cô ta phải rất chiều chồng?

- Ngược lại là khác!

Anh ta mất hết kiên nhẫn:

- Vậy bà vợ ấy ắt phải có bí quyết nào đó khiến chồng bà ta không thể bỏ được?

- Đúng! Anh bắt đầu hiểu ra vấn đề rồi. Mấy bà đó là mấy bà vợ “có đăng ký”. Anh chồng nào lỡ ký tên mình vào giấy rồi thì sẽ khó mà sống được nếu thiếu mấy bả…

- Nhưng vậy thì tôi học được gì ở đây?

- Tôi chỉ muốn cho anh thấy một thí dụ hết sức thuyết phục về khả năng thích nghi không giới hạn của con người. Gặp những người này rồi, anh sẽ thấy chuyện của anh và vợ anh chẳng có gì đáng phiền muộn cả.

Tôi viết địa chỉ lên một miếng giấy, dặn anh ta về đến nhà hãy mở ra đọc. Nhưng tôi biết chắc sự tò mò sẽ khiến anh ta mở nó ngay khi vừa bước ra khỏi cửa phòng tham vấn.

Anh ta sẽ chẳng khó khăn gì để tìm gặp những người mà tôi đã mô tả ở trên, bởi vì họ có nhiều nhiều lắm, hằng hà sa số ở thành phố này. Còn nếu muốn dễ hơn nữa thì cứ tìm các bà vợ bởi các “ông chồng” có thể khác nhau, nhưng những “bà vợ” mà tôi nghiên cứu nói trên đều có một điểm chung: dù tên các bà có là Sài Gòn, là Thủ Đức, là Gia Định… gì gì đi nữa thì các bà cũng đều có một cái họ chung là “Nước Máy”.

Mr.Fly

Mr.Fly
Bố đời là tao
Bố đời là tao

Thung lũng tình yêu của tuổi 20
Hạnh phúc tuyệt vời khi được âu yếm người đẹp lần đầu. Cụ ngất ngây ngắm người yêu khi voan choàng vừa rơi xuống. Trời ạ, người đâu mà đẹp, sẵn đúc một toà thiên thai thế này nè?

Những đường cong gấp khiến những pilots xe đua thể thức 1 loại siêu như Michael Schuhmacher còn phải rùng mình ái ngại. Đồi núi trập trùng, khiến những nhà thám hiểm đã từng chinh phục đỉnh Everest phải chùn chân. Quả là thập phần hoàn mỹ.

Cụ cứ ngớ người ra, chợt hỏi:

- Em ơi, anh có phải là người đầu tiên được ngắm trọn vẹn bức tượng nghệ thuật siêu đẳng này không?

- Phải rồi anh yêu!

Cụ sung sướng lắm và bắt đầu khám phá, càng khám phá càng kỳ thú. Song cụ lo ngại:

- Và anh cũng là người đầu tiên được thám hiểm những vùng cấm địa hở em?

- Phải rồi anh yêu!

Cụ đê mê ngây ngất. Nhưng lại hỏi:

- Thế anh cũng là người đầu tiên đá phạt 11m50 để phá lưới chứ?

- Phải rồi anh yêu!

Sau khi chinh chiến cuộc tàn. Cụ ôm người yêu vào lòng hỏi nhỏ:

- Em nói thật cho anh hay, có phải anh là người đầu tiên đặt chân vào Thung Lũng Tình Yêu không?

Người yêu của cụ đang buồn ngủ, nàng trả lời với giọng hơi trách hờn:

- Khổ quá, sao đàn ông già các anh ai cũng hỏi những câu tương tự như vậy???

Thế rồi, dần dần cô vợ trẻ rất yêu chồng, niềm hạnh phúc và là giấc mơ của bất kỳ người đàn ông nào. Chỉ mỗi tội thỉnh thoảng cô vẫn “ngố”. Chẳng hạn, một buổi sáng sau khi vợ chồng vừa xong “chuyện vợ chồng” cô thấy ông xã ngâm mình trong bồn tắm đầy sữa, cô quan sát một hồi rồi gật gù như một nhà hiền triết:

- Em biết anh làm thế để làm gì rồi!

- Làm gì nào?

- Anh đang “nạp sữa” để bù lại...

Chồng cô cười... sặc sữa. Không biết cô nói để bù cho cái gì, nhưng đúng là ngây thơ đến đáng yêu.

Cứ như thế, ngày lại ngày, cuộc sống của họ thật hạnh phúc. Tiếc thay, ngày vui ngắn chẳng tày gang. Chàng đã cao tuổi nên sức có hạn, đêm hôm ấy chàng đã “hi sinh” trong lúc “làm nhiệm vụ”.

Cô gái buồn bã khóc lóc cả ngày. Vừa khóc vừa nguyền rủa những người đã phát minh ra ô tô. Mẹ cô lo lắng, sợ con phát điên nên bà dọn đến ở cùng cô.

Một hôm, thấy con gái có vẻ tỉnh táo, bà mẹ thủ thỉ hỏi chuyện:

- Sao con lại ghét ô tô làm vậy? Có phải chồng con bị tai nạn ô tô đâu?

- Nhưng cũng gần như vậy mẹ ạ.

- Nghĩa là thế nào?

- Anh ấy cao tuổi nên chúng con “sinh hoạt” rất ít, mỗi tuần chỉ hai lần. Và quy định vào đúng hai ngày có tiếng chuông nhà thờ.

- Thì sao?

- Anh ấy có thói quen “làm” theo nhịp chuông nhà thờ. Đối với anh ấy thì chuyện đó không khó lắm, nhưng... Hu, hu...

- Rồi sao con?

- Đêm hôm ấy, chúng con đang vui theo những tiếng chuông nhà thờ đầu tiên thì có chiếc xe cứu hoa chạy ngay rú còi dồn dập!

Mr.Fly

Mr.Fly
Bố đời là tao
Bố đời là tao

Thư gửi một người bạn thân sắp lấy vợ
Giờ này, tôi có khuyên nhủ chắc cũng không nhằm nhò gì, bởi khi ông trao nhẫn cưới cho vợ ông cũng có nghĩa là vợ ông đã xỏ nhẫn cưới vào... mũi ông. Đấy, chúng ta luôn thua từ khi trọng tài thổi còi bắt đầu hiệp đấu. Chỗ bạn bè, tôi muốn ông chuẩn bị tinh thần để hiểu hai từ khác âm nhưng đồng nghĩa: “lấy vợ” và “đi tù”.

Mụ vợ tôi (thư này dành riêng cho ông nên tôi gọi như vậy, nếu mụ ấy biết thì tôi từ án treo chuyển vào trại, từ 6 tháng chuyển sang chung thân, từ chung thân đến tử hình... mong ông giữ mồm giữ miệng cho), mụ vợ ông và các mụ vợ trên đời tuy không cùng cha, cùng mẹ nhưng đều giống nhau bởi dòng máu chiếm hữu lúc nào cũng chảy rần rật. Mụ ấy đổ đồng tình yêu và sự chiếm hữu.

Cái thân xác này, mụ chiếm hữu đã đành, nhưng cái khoảng thời gian bé tí tẹo vênh ra vào giữa giờ ăn trưa cũng bị mụ kiểm soát chặt chẽ. Giờ trưa nghỉ ngơi tí chút, Yahoo Messenger phải vàng khè, thi thoảng mụ xì-pam một cái. Không thấy thì mụ gọi điện thoại, gọi bàn, di động, không được thì mụ gọi cho đồng nghiệp.

Ông có tin không, 8 năm nay, chưa bao giờ tôi thoát khỏi tầm mắt mụ. Mụ gọi thế là yêu, là quan tâm, lo lắng... Mỗi lần thông báo đi công tác là tôi phải lấy tinh thần, mở miệng như người có lỗi và y rằng mặt mụ dài như cái bơm. Mụ buồn vì không có chồng trong 2-3 ngày, còn tôi như mở cờ trong bụng vì không “bị” yêu thương, lo lắng ít nhất trong 48 giờ.

Mụ thuê ôsin để trông con, còn mụ rảnh rang để... trông tôi. Năm thì mười hoạ mụ mới cấp cho cái “quota” được đi bù khú với đám bạn 10 năm không gặp. Mà đám bạn đó, ai, ở đâu, làm gì, điện thoại bao nhiêu... mụ đều lưu trong bộ nhớ phi thường mà đôi khi tôi nghĩ người trần không mấy ai có. Và suốt cái buổi nhậu hiếm hoi ấy mụ cứ réo rắt gọi. Nghe ồn ào thì mụ hỏi: “Tại sao ồn thế, có phải nhậu xong rồi rậm rật đi karaoke bàn tay vàng?”. Im lặng thì mụ dán tai vào, rít lên: “Tại sao yên tĩnh, có phải rửng mỡ mò vào nhà nghỉ?”.

Nếu đêm đó tôi mà về muộn thì quả là thảm kịch. Biết mình có lỗi, tôi rón rén bước vào nhà, vén màn thất kinh khi thấy mụ tóc tai dựng đứng, mắt thâm quầng, ngồi nhìn trừng trừng lên trần nhà (sau này tôi mới biết mụ quả là cao tay, mụ vẫn ngủ, ngáy ngon lành, nhưng khi nghe tiếng kẹt cửa, mụ ngồi phắt dậy, xõa cho tóc tai dựng ngược, quệt tí phấn mắt màu chì vào quanh mắt, rồi ngồi chờ chồng như thể từ kiếp trước). Cho dù có mệt rã rời vì bia rượu, tôi vẫn cố gắng trả đủ bài vì đó là phép thử của mụ.

Vậy mà sáng sau, chưa kịp hồi sức, đã nghe thấy tiếng mụ sa sả, xoong nồi xủng xoảng, mụ quát chó, chửi mèo, đánh con chí chóe... Và tôi, cố lết tấm thân xác bèo nhèo - 8 năm trước còn lịch lãm, hào hoa nhất lớp (ông biết mà) - dắt xe ra khỏi cửa, đứa lớn ngồi sau, đứa bé ngồi trước (mà vẫn thò tay cấu nhau), khăn bịt mặt, nón trùm đầu, sữa, cặp sách... lôi thôi như dân tị nạn.

Than ôi, làm người đã khổ, làm chồng còn khổ hơn gấp bội. Đôi khi (nhất là khi tôi nộp cho mụ một cục tiền), mụ cũng nới chút đỉnh cho tôi “thở”, nhưng cũng chỉ là “thở hắt”, nhất quyết không cho “thở dài”. Về nhà, nếu tắt điện thoại thì mụ tra: “Sợ em nào gọi hay sao mà tắt”, nhưng cứ có điện thoại gọi đến là tôi giật mình thon thót. Không nghe cũng chết mà nghe thì con người mất hết văn minh, lịch sự. Tôi phải nói thật to, càng ông ổng càng tốt, càng thô bạo (mày, tao, ông, tôi) càng tốt, đi lại thật hoành tráng, vung chân, vung tay dù có khi đầu dây bên kia chỉ hỏi mỗi câu: "Tài liệu để đâu?". Nếu tôi nói nhỏ thì mụ sẽ cho là có vấn đề, mụ sẽ khảo, sẽ tra cả đêm cho ra vấn đề... vì sao nói nhỏ.

Thực ra mụ (và các mụ) lo hơi thừa, thân thủ phi phàm như các mụ thì tôi (và chúng ta) là vỏ quýt chứ có là vỏ dừa mụ đâm cũng thủng. Ông có biết, khi về nhà bộ mặt của lũ chúng ta phải thế nào các mụ mới hài lòng không? Câu hỏi không bao giờ có đáp án, bởi: Nếu ông cáu gắt: Mụ cho là ông có bồ ruồng rẫy vợ con. Ông vui vẻ: Mụ cho là ông có bồ nên phởn phơ, hứng chí. Ông chu đáo: Mụ cho là ông có bồ nên thấy cắn rứt, hối hận. Nói chung, trong mắt các mụ vợ tự cho mình là Sơ-lốc Hôm, kiểu gì ông cũng “phải” có bồ. Mụ xấu cũng bảo tại chồng, già cũng bảo tại chồng (thời gian mụ dành để quản thúc đâu có chịu vào sa-lông làm đẹp bao giờ).

Tuần rồi, xem chung kết hoa hậu, tôi toàn nhìn... ngón chân cái, thi thoảng mới dám liếc trộm mấy em. Triết lý cơm - phở luôn đóng đinh trong đầu mụ, mà mụ đâu có biết cơm có thể ăn cơm nguội hoặc chiên, chứ phở có ai ăn nguội hay chiên bao giờ. Cơm dù không ngon nhưng ngày nào người ta cũng có thể ăn, còn phở thì ai có thể xơi triền miên. Nói chung, lấy vợ là đi tù, đó là chân lý (dù rằng ông vẫn một lòng yêu quản giáo).

Ông cứ chuẩn bị tinh thần đi, cái gia đình lý tưởng mà ông mơ ước rồi sẽ thành cái cối xay 1 chức năng, xay hết mọi ước mơ trai trẻ thành món sinh tố bèo nhèo. Hôm nay, tôi có hẳn 1 giờ tự do, dĩ nhiên tôi phải nói dối mụ, phải huy động bạn đồng nghiệp, phải lạy lục em lễ tân để lỡ mụ có kiểm tra. Nhưng tôi mất 25 phút viết thư cho ông, còn 35 phút nữa tôi phải đi lai rai cốc bia với bạn bè trước khi... chui về lồng.

Giờ này năm sau, nếu ông quá bức xúc, cứ đến tôi, tôi chỉ cho ông cách khởi nghĩa mà không bị dìm vào bể máu. Tôi đi đây. Không, tôi bắt đầu khởi nghĩa đây. Cũng phải chọn quán bia gần gần, vì còn cái đồng hồ công tơ mét nữa chứ...

bangluuli

bangluuli
Admin
Admin

lol! đc đấy chứ. từ mai chú đừng lẽo đẽo tán gái nũa nhé. khổ cố mà chịu

dangyeuhien

dangyeuhien
Bố đời là tao
Bố đời là tao

K hay lam. A k vote

http://9xyeusex.wap.mu

Mr.Fly

Mr.Fly
Bố đời là tao
Bố đời là tao

dangyeuhien đã viết:K hay lam. A k vote
ơ cái địt.a bắt chú vote à?

dangyeuhien

dangyeuhien
Bố đời là tao
Bố đời là tao

Um. Hay day. Dm k hoc ak. Buon ngu lam oy

http://9xyeusex.wap.mu

bangluuli

bangluuli
Admin
Admin

ẹt mẹ. mấy h rùi còn học. thi tốt nghiệp quay là chính ý mà lol!

Vagabond


Bố đời là tao
Bố đời là tao

Phình phường, k có gì đặc sắc, rảnh đọc cũng được

bangluuli

bangluuli
Admin
Admin

cút cha m đi. không đc chê chu hiểu không

dangyeuhien

dangyeuhien
Bố đời là tao
Bố đời là tao

Cs ma. Hehe

http://9xyeusex.wap.mu

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết